Tao cũng nợ như mày, cũng cùng quẫn tính rs rồi nọ kia nhưng phúc đức đời tao chưa phải vậy vì còn có cửa. Theo tao mày bán hết ôm tất cả tiền rồi bế tất vợ con đi xa mà làm lại từ đầu, chấp nhận đau thương, dần dần mày có thời gian với tý vốn và ko bị áp lực trả nợ thì đầu mới nghĩ được mưu mà...