Cảnh báo lừa đảo‼️ Sự hối hận muộn màng

ewqeqweqw

Thích phó đà
Mexico
Hôm nay rỗi việc, nhâm nhi ly café hồi tưởng lại thời sinh viên, cũng có nhiều cái thú vị nhưng cũng gian nan trắc trở quá.

Tao sinh ra trong gia đình trung lưu của xã hội, ba mẹ làm giáo viên cấp một, chúng mày cũng biết rồi đó, làm nha nước, lương theo hệ số chỉ nuôi nổi bản thân, chứ có gia đình rồi thì thật vất vả. Tao có 3 anh em, cả 3 đều đỗ đại học, có việc làm ổn định, tuy không giàu có nhưng vẫn đủ sống, đủ nuôi miệng.

Bây giờ ra trường, đã đi làm, gặp nhiều việc cần giải quyết mới thấy rằng những lời khuyên của thầy cô cấp 3 thật nhỏ hẹp, thời gian sinh viên lãng phí làm sao. Để rồi khi tóc đã điểm bạc mới thấy hối hận về tuổi thanh xuân vẫn chưa làm được gì.

- Đất nước Việt Nam ta đang thừa thầy thiếu thợ, nên không cần phải vào đại học. Cách đây 10 năm, tao nghe cô giáo dục công dân nói như vậy. Và hôm nay nghĩ lại thì thấy nó thật khắm. Câu nói đó không cổ vũ cho tin thần học sinh vươn lên mà kìm hãm những ước mơ, gieo rắc nỗi sợ vào tâm hồn của trẻ mới lớn.

Thật may, tao tự ôn và đã đậu nguyện vọng 2, nguyện vọng 1 rớt (tự ôn thì khó mà thi đậu điểm cao lắm). Người ta thường nói đời người có 3 bước ngoặt lớn sẽ đưa bản thân qua một ngã rẽ khác, đó là: đậu đại học, kiếm được việc làm và cưới vợ.

Tao may mắn đã đi được bước thứ nhất nhưng đến bây giờ mình vẫn thấy hối hận vì bước này làm không trọn vẹn, cẩu thả.

Từ một người dân ở tỉnh lẻ xa xôi, được tiếp cận với những cái mới mẻ, hào nhoáng đầy cám dỗ, mình xao nhãng việc học, chỉ hưởng thụ là nhiều: xem phim, nhậu nhẹt, học hành nhàng nhàng, qua môn là được.

Tao không đổ lỗi cho ai nhưng khuyên thật lòng với chúng mày, nên kiếm bạn tốt mà chơi, tránh xa mấy thằng rủ rê nhậu nhẹt, cờ bạc, gái gú…không sớm thì muộn cũng vào nhà đá hoặc phá sản, còn nếu gia đình chúng mày giàu, gia đình trả những món nợ bạn gây ra thì tâm hồn của chúng mày cũng bị gầy mòn, nhân cách của chúng mày cũng bị méo mó. Mày, con mày, cháu mày… ngày một đi thụt lùi vì mày chẳng có gì để dạy cho nó cả, ngoài những món nợ, những lần ăn chơi bù khú.

Tao rất may, cũng gặp những thành phần ất ơ này nhưng không nhiều và mình biết dừng đúng lúc, biết từ chối cám dỗ nhưng nó ảnh hưởng đến việc học của mình. May nhờ mình có tính tự lập từ nhỏ, ham học hỏi, tìm tòi những cái mới, nếu không con người mình cũng coi như bỏ.

Ấn tượng của tao hồi đại học và cũng chính là người đã làm tao thay đổi đó chính là cô L. Đã có chồng, lâu rồi không liên lạc, nhưng trong lòng tao vẫn biết ơn.

- Cô ơi, sao không cho học chuyên ngành luôn, mà học mấy môn đại cương làm gì vậy cô, như toán đại cương, vật lý đại cương… nó không cần thiết.

- Mấy môn đó không dính dáng đến chuyên ngành nhưng nó rèn luyện cho em cách tư duy, xử lý vấn đề.

Đoạn đối đáp ngắn thôi nhưng đã thay đổi tao, chăm lo học hơn, bớt ăn nhậu, bù khú và từ chối những mối quan hệ không đáng có. Cuối cùng tao cũng ra trường đúng hạn. Nhưng điều tao hối hận là thời sinh viên không lo học hành chăm chỉ, tìm tòi sâu rộng, có thể có những cái sẽ giúp mình liền nhưng có nhiều cái cả 10 năm sau mới đưa ra ứng dụng.

Giờ này, mỗi lần về quê nhìn mái tóc mẹ tao ngày một bạc, những cơn đau đầu bất chợt do phải thức khuya buôn bán phụ thêm vào những đồng lương giáo viên ít ỏi để nuôi 3 đứa con học đại học. Tao cứ ray rứt khôn nguôi.

Những ai đang còn là sinh viên, hãy chăm chỉ học hành đi, đừng nghe mấy lời xúi vớ vẩn của bọn não cá vàng muốn kéo bạn xuống ngang hàng với chúng.
CDN media
 
Sai lầm của t là dính vào coin củng,đáng lẽ giờ ra trường làm bác sĩ rồi,mà do nợ môn nợ tiền phải mất thêm một năm ở lại hic
 
Top