Tản mạn chạy bộ

vovanthui

Bò lái xe
Nếu như bạn chạy khoảng cỡ 20km trở lên hay chạy đủ lâu 2 năm trở lên, đã ai được kinh qua các cái vị chạy bộ như này chưa

- Giai đoạn Descartes: tâm trí mặc cả với thân thể, kiểu như hãy cố đến góc này, cây cột điện này ta sẽ đi bộ chút hoặc ta sẽ dc nghỉ ngơi. Giai đoạn là một dạng như tách biệt giữa thân thể và tâm trí trong đó tâm trí chịu trách nhiệm chính. Giai đoạn này tao nghĩ ai cũng trải qua, kể cả người mới chạy bộ
- Giai đoạn Hume: là trạng thái khó đạt hơn. Đó là giai đoạn mà tâm trí dường như biến mất thay vào đó là những ý nghĩ có vẻ như từ hư không. Nghĩa là giai đoạn mà chỉ có những ý nghĩ mà không có người nghĩ. Đó cũng là cách thức mà Hume nghĩ về chúng ta: chỉ là một mớ, một tập hợp những suy nghĩ, cảm giác, cảm xúc, vân vân, mà không có chủ thể suy nghĩ nằm sau mớ suy nghĩ đó. Giai đoạn này là sản phẩm của hai vấn đề: Sự mệt mỏi và nhịp độ. Lúc này chúng ta đã mệt nhưng vẫn có khả năng duy trì nhịp độ bất chấp mệt mỏi. Điều này cũng liên quan đến kỹ năng hay sự phát triển của cá nhân người chạy mà không phải ai cũng đạt tới.
- Giai đoạn Sartres: Để đến giai đoạn này, bạn cần phải trải qua “giai đoạn Hume” và tiến vào “vùng nước sâu”. Trong “vùng nước sâu” này, bạn sẽ nếm trải kinh nghiệm tự do hay đại loại thế. Tự do song hành với việc nhận ra rằng lý trí không hề còn thẩm quyền đối với bạn nữa. Bạn có nhiều lý do để bỏ cuộc- những kinh nghiệm không thú vị, cực kỳ đau đớn hay đại loại vậy. Thế nhưng, không lý do nào có thể dừng bạn lại được. Bạn đã vượt qua thẩm quyền của lý tính. Triết gia Sartres gọi nó là sự “khắc khoải tự do”. Nó còn hơn niềm vui.

Tao mới chỉ chạy bộ được 1 năm, duy trì đều đặn, tầm này tao chạy không vì sức khỏe nữa mà là có điều gì đó khiến tao bị cuốn theo, bị thu hút, đến ngày đến lịch là chạy dù muốn hay không. Tao chạy solo là chính, đã chạy đến tuần này là 20 tuần liên tiếp tao longrun 30km hôm cuối tuần. Dù vậy tao chỉ được kinh qua giai đoạn 1, có vẻ có thấp thoáng sang giai đoạn 2. Giai đoạn 3 thì chưa nên mạn phép hỏi các đồng run giai đoạn 3 các vị đã đc kinh qua chưa, cảm giác nó ra sao.

Dạo này lại có mấy vụ ngưng tim qua đời khi chạy bộ như giải hồ tây vừa rồi. Tìm hiểu sâu thêm thì cũng có nhiều người qua đời trên đường chạy như vậy kể cả là vận động viên chuyên nghiệp, thi đấu nhiều năm như Kipsang, Ryan Shay,... . Tự nhiên tao lại thấy chùn chân quá, không dám long run 30km nữa hoặc sâu hơn nữa 42 km để có thể tiến vào giai đoạn 3 xem sao. Dù xác suất rất thấp, thấp hơn cả các bộ môn khác như đạp xe, leo núi, ... nhưng nhỡ rơi vào mình thì cảm giác bị điều tiếng nhục nhã lắm kiểu như ham hố cho lắm vào chả đc tích sự gì để chết oẳng hoặc đại loại kiểu chạy không lắng nghe cơ thể...

Lại mạn đàm về lắng nghe cơ thể, rõ ràng khi chạy sau giai đoạn hưng phấn ban đầu thì sẽ đến lúc cơ thể rệu rã, mỏi mệt, uể oải,... . Là runner thì có ai tuân theo tín hiệu đó của cơ thể, chúng ta đều cố gắng chạy trong cơn đau, vượt qua cám dỗ để rồi khi hoàn thành bài tập ta cảm thấy hài lòng.

Rồi, xin mời mọi người tiếp tục tản mạn ạ.
 
Vãi thật. Tao tập tròn 1 năm mà chạy được đúng 10km là hết hơi. Chính xác thì từ cây số 6 trở đi là vừa chạy vừa đi bộ. À tao 89kg lận. Nhờ chạy bộ giảm còn 85kg. Đang phấn đấu năm nay 80kg thôi.
 
Nói vạy chứ thằng nào cũng muốn giữ mạng thôi mà cái đột tử diễn ra nhanh lắm, cũng ít ai sống được mà kể lại lúc sắp chết nó như nào =))
Yên tâm đi bạn, chạy bộ bản năng sinh tồn con người, chạy bỏ mạng nói vui là chạy tới mức mệt vãi lồn nhưng ráng thì thể lực mới lên đc
 
Yên tâm đi bạn, chạy bộ bản năng sinh tồn con người, chạy bỏ mạng nói vui là chạy tới mức mệt vãi lồn nhưng ráng thì thể lực mới lên đc
Tới mức mệt vãi lồn có khi lại đéo chết, rơi vào thần thức giai đoạn 3 như t có nói ở đầu , đùng phát chết ấy chứ, như thằng Ryan Shay vận động viên chuyên nghiệp, tập từ nhỏ, tham gia rất nhiều giải. Lần cuối nó chạy là được có 8km hay 8mile rồi đột tử luôn tuổi đời còn chưa 30, trước đó không hề có dấu hiệu gì về sk
 
Nếu như bạn chạy khoảng cỡ 20km trở lên hay chạy đủ lâu 2 năm trở lên, đã ai được kinh qua các cái vị chạy bộ như này chưa

- Giai đoạn Descartes: tâm trí mặc cả với thân thể, kiểu như hãy cố đến góc này, cây cột điện này ta sẽ đi bộ chút hoặc ta sẽ dc nghỉ ngơi. Giai đoạn là một dạng như tách biệt giữa thân thể và tâm trí trong đó tâm trí chịu trách nhiệm chính. Giai đoạn này tao nghĩ ai cũng trải qua, kể cả người mới chạy bộ
- Giai đoạn Hume: là trạng thái khó đạt hơn. Đó là giai đoạn mà tâm trí dường như biến mất thay vào đó là những ý nghĩ có vẻ như từ hư không. Nghĩa là giai đoạn mà chỉ có những ý nghĩ mà không có người nghĩ. Đó cũng là cách thức mà Hume nghĩ về chúng ta: chỉ là một mớ, một tập hợp những suy nghĩ, cảm giác, cảm xúc, vân vân, mà không có chủ thể suy nghĩ nằm sau mớ suy nghĩ đó. Giai đoạn này là sản phẩm của hai vấn đề: Sự mệt mỏi và nhịp độ. Lúc này chúng ta đã mệt nhưng vẫn có khả năng duy trì nhịp độ bất chấp mệt mỏi. Điều này cũng liên quan đến kỹ năng hay sự phát triển của cá nhân người chạy mà không phải ai cũng đạt tới.
- Giai đoạn Sartres: Để đến giai đoạn này, bạn cần phải trải qua “giai đoạn Hume” và tiến vào “vùng nước sâu”. Trong “vùng nước sâu” này, bạn sẽ nếm trải kinh nghiệm tự do hay đại loại thế. Tự do song hành với việc nhận ra rằng lý trí không hề còn thẩm quyền đối với bạn nữa. Bạn có nhiều lý do để bỏ cuộc- những kinh nghiệm không thú vị, cực kỳ đau đớn hay đại loại vậy. Thế nhưng, không lý do nào có thể dừng bạn lại được. Bạn đã vượt qua thẩm quyền của lý tính. Triết gia Sartres gọi nó là sự “khắc khoải tự do”. Nó còn hơn niềm vui.

Tao mới chỉ chạy bộ được 1 năm, duy trì đều đặn, tầm này tao chạy không vì sức khỏe nữa mà là có điều gì đó khiến tao bị cuốn theo, bị thu hút, đến ngày đến lịch là chạy dù muốn hay không. Tao chạy solo là chính, đã chạy đến tuần này là 20 tuần liên tiếp tao longrun 30km hôm cuối tuần. Dù vậy tao chỉ được kinh qua giai đoạn 1, có vẻ có thấp thoáng sang giai đoạn 2. Giai đoạn 3 thì chưa nên mạn phép hỏi các đồng run giai đoạn 3 các vị đã đc kinh qua chưa, cảm giác nó ra sao.

Dạo này lại có mấy vụ ngưng tim qua đời khi chạy bộ như giải hồ tây vừa rồi. Tìm hiểu sâu thêm thì cũng có nhiều người qua đời trên đường chạy như vậy kể cả là vận động viên chuyên nghiệp, thi đấu nhiều năm như Kipsang, Ryan Shay,... . Tự nhiên tao lại thấy chùn chân quá, không dám long run 30km nữa hoặc sâu hơn nữa 42 km để có thể tiến vào giai đoạn 3 xem sao. Dù xác suất rất thấp, thấp hơn cả các bộ môn khác như đạp xe, leo núi, ... nhưng nhỡ rơi vào mình thì cảm giác bị điều tiếng nhục nhã lắm kiểu như ham hố cho lắm vào chả đc tích sự gì để chết oẳng hoặc đại loại kiểu chạy không lắng nghe cơ thể...

Lại mạn đàm về lắng nghe cơ thể, rõ ràng khi chạy sau giai đoạn hưng phấn ban đầu thì sẽ đến lúc cơ thể rệu rã, mỏi mệt, uể oải,... . Là runner thì có ai tuân theo tín hiệu đó của cơ thể, chúng ta đều cố gắng chạy trong cơn đau, vượt qua cám dỗ để rồi khi hoàn thành bài tập ta cảm thấy hài lòng.

Rồi, xin mời mọi người tiếp tục tản mạn ạ.
T cũng đang chạy, mà chạy nhẹ nhẹ thể dục thôi vì làm việc nhiều xong còn longrun tao sợ đột quỵ hoặc truỵ tim lắm. Tuần hai ba lần tối tao cứ làm 5 vòng hồ tầm 5km là cơ thể mỏi nhứ người ướt sũng, khó thở... cũng hơi ghê ghê nên dừng lại luôn, dù sao mục tiêu cũng là vận động nhẹ thể dục :) xong đi bộ vài vòng cho đỡ mệt rồi về. Tao cảm thấy như thế cũng thoải mái dễ chịu xả stress
 
Vãi thật. Tao tập tròn 1 năm mà chạy được đúng 10km là hết hơi. Chính xác thì từ cây số 6 trở đi là vừa chạy vừa đi bộ. À tao 89kg lận. Nhờ chạy bộ giảm còn 85kg. Đang phấn đấu năm nay 80kg thôi.
Đó là do mày mập quá, cơ thể nặng nề, chạy nhiều có khi lại ảnh hưởng gối
 
Tạo chạy thương xuyên mà dạo này chán rồi mày ah. Lòng ban chân nó cứ tưng tức
 
Đó là do mày mập quá, cơ thể nặng nề, chạy nhiều có khi lại ảnh hưởng gối
Uh nên phải chạy từ từ. Tuần tao chạy 3 đến 4 buổi thôi. Ko dám hơn. Với giờ ăn ít lại nên thấy người thon gọn và khỏe hơn.
 
Tao lại bơi, thế nhưng t hỗ trợ tăng thể lực môn bơi bằng cách chạy bộ, và chạy bộ t thấy hiệu quả hơn trong việc giảm mỡ, body săn chắc, dùng nhiều cơ core hơn bơi
 
T cũng đang chạy, mà chạy nhẹ nhẹ thể dục thôi vì làm việc nhiều xong còn longrun tao sợ đột quỵ hoặc truỵ tim lắm. Tuần hai ba lần tối tao cứ làm 5 vòng hồ tầm 5km là cơ thể mỏi nhứ người ướt sũng, khó thở... cũng hơi ghê ghê nên dừng lại luôn, dù sao mục tiêu cũng là vận động nhẹ thể dục :) xong đi bộ vài vòng cho đỡ mệt rồi về. Tao cảm thấy như thế cũng thoải mái dễ chịu xả stress
Đến với chạy bộ đứa nào cũng có mục đích ban đầu là sk giảm cân này kia. Cơ mà đến giai đoạn nào đó m ok hết rồi, tinh thần máu chinh phục m sẽ không hiểu nổi tại sao người ta lại điên cuồng vậy.
Thực ra tao cũng vậy, t chỉ chạy đến 30km, mục tiêu 42, nhiều khi mệt chửi thề nhưng tuần sau lại đâu vào đó, và tao cũng đéo hiểu sao ngta chạy 100km được
 
vãi lồn đọc cái bài đậm màu trưởng giả =)) đềcặc húme các kiểu.

tao chạy liên tục trong 30' đầu đau nhức vãi lồn, đau bắp chân xong đến đau bụng xong đến đau ngực, nhưng cứ ép chạy đến tầm phút 40 trở đi là hết con mẹ nó đau, chạy đéo cảm giác gì luôn, muốn chạy bao nhiêu cũng được. nhưng có một bữa tao cứ như vậy chạy lên 2 tiếng xong buổi tối về vẫn bình thường nhưng sáng hôm dậy đụ má nó đi không nổi. nên từ đó tao chỉ ép bản thân chạy 1h15 hoặc 1 tiếng rưỡi là tối đa.
 
Tao nhắc lại một lần nữa : xin hãy đi bộ nhẹ nhàng. 🙏🙏🙏
Đi bộ cũng được cơ mà 1 tiếng được có 4km, đéo ngắm cảnh được gì, chưa vượt qua được bán kính mình sống
Chạy thì được ngắm được nhiều hơn nên t thích chạy hơn, tao cũng tính mua xe đạp lượn cũng sướng
 
6 năm chạy đây, có cái lồng gì mà ồn ào, cộng đồng nào cũng là xã hội thu nhỏ cả, tau kệ mẹ các giải chạy hàng tuần vẫn chạy đều. Chỉ có tụi củ lồng mới ồn ào rồi, nhờ chạy tau 4x vẫn địt ngày 3 4 nháy bình thường. Các cháu vẫn phải xin tau tha ;)
 
Đi bộ cũng được cơ mà 1 tiếng được có 4km, đéo ngắm cảnh được gì, chưa vượt qua được bán kính mình sống
Chạy thì được ngắm được nhiều hơn nên t thích chạy hơn, tao cũng tính mua xe đạp lượn cũng sướng
t cũng đang tính mua con xe đạp đạp cho nó thanh cảnh, vừa thể dục ngắm cảnh nghe cũng chill phết
 
vãi lồn đọc cái bài đậm màu trưởng giả =)) đềcặc húme các kiểu.

tao chạy liên tục trong 30' đầu đau nhức vãi lồn, đau bắp chân xong đến đau bụng xong đến đau ngực, nhưng cứ ép chạy đến tầm phút 40 trở đi là hết con mẹ nó đau, chạy đéo cảm giác gì luôn, muốn chạy bao nhiêu cũng được. nhưng có một bữa tao cứ như vậy chạy lên 2 tiếng xong buổi tối về vẫn bình thường nhưng sáng hôm dậy đụ má nó đi không nổi. nên từ đó tao chỉ ép bản thân chạy 1h15 hoặc 1 tiếng rưỡi là tối đa.
Đọc qua 30 với 40 được là km hoá ra là phút. Từ 30p đau đớn mà chịu đến 2 tiếng quả thật cũng vãi lồn. 2 tiếng đó m chạy được bao km, pace bn
 
Dm tao chạy bền mà cứ 1 vòng 7 8 trăm m là đéo muốn chạy nữa, thở đéo đều dc. Trong khi có dứa con gái nó chạy rất nhẹ nhàng 4 vòng dm
 
Top