HT Thích Thông Lạc - Cao tăng đắc đạo hay kẻ lạc ngũ ấm ma

Trong quyển "Không có linh hồn" HT Thích Thông Lạc có đoạn:

Trong thân của một người thì có đủ năm uẩn này. Nhưng theo Phật giáo một người chết thì năm uẩn này không còn một uẩn nào cả, vì thế từ xưa đến này người ta cứ lầm tưởng người chết còn có LINH HỒN sống mãi. Vậy LINH HỒN ở chất liệu nào đây? Câu hỏi này khó có ai trả lời được, mà đã không trả lời được thì đừng tin có LINH HỒN là thật sự mà hãy tin theo lời Phật dạy: “CON NGƯỜI KHÔNG CÓ LINH HỒN, KHI CHẾT THÌ TỨ ĐẠI TRẢ VỀ CHO TỨ ĐẠI”. Thân TỨ ĐẠI tức (43) là thân do đất, nước, gió lửa hợp lại thành. Khi người chết thì đất trả về cho đất; nước trả về cho nước; gió trả về cho gió và lửa trả về cho lửa. Như vậy con người chết là hết. Phải không quý vị?
Không đâu quý vị ạ! Chết chưa hẳn đã hết. Một người còn sống đã tạo biết bao nhiêu nghiệp, mỗi nghiệp sinh ra liền tiếp tục tái sinh luân hồi thành người hoặc là các loài vật khác. Một con người tạo biết bao nhiêu nghiệp thì sinh bao nhiêu loài vật và con người để mà hưởng phước báo hay là để trả quả khổ đau.
Do luật nhân quả như vậy nên khi con người sống trên hành tinh này đã tạo ra vô số nghiệp. Khi tạo ra nghiệp thì mỗi nghiệp liền luân hồi và tái sinh ngay tức khắc chớ không phải chờ người tạo nghiệp chết rồi mới tái sinh. Bởi vậy lúc con người còn sống khi tạo ra nghiệp giết hại và ăn thịt chúng sinh thì nghiệp đó liền tái sinh làm những loài vật như heo bò gà vịt, cá tôm v.v.. bị người đó giết.
Biết rõ do nghiệp tái sinh luân hồi nên Phật giáo đã xác định con người không có LINH HỒN đi tái sinh mà do NGHIỆP ĐI TÁI SINH LUÂN HỒI.

TRI KIẾN CỦA THẦY THÔNG LẠC NHƯ THẾ NÀY thì theo tụi mày ông ấy đã chứng quả đắc đạo hay là lạc vào ngũ ấm ma như HT THÍCH GIÁC KHANG đã nhận định

 
Sửa lần cuối:
Nói luôn là lão hoà thượng này chính là một Yêu tăng nhé. Tại sao ah?

Thứ nhất là Phật tổ dạy: “Tất cả chúng sinh trên đời đều có linh hồn”, 1 hoà thượng dám xuyên tạc lời dạy của Phật tổ, nói ngược lại. Đây là tội “Diệt Phật”.

Thứ hai, “linh hồn” cũng giống như “Thiên nhãn”, thuộc về “Linh”. Mà đã thuộc về “Linh” thì không bị ràng buộc bởi vật chất.

Tôi trích lại bài kệ của Lục Tổ Huệ Năng để mọi người cùng thấy rõ lời nói của Yêu Tăng mê hoặc lòng người là như thế nào:

Bồ đề bổn vô thụ
Minh kính diệc phi đài
Bổn lai vô nhất vật
Hà xứ nhạ trần ai

Dịch nghĩa:
1. Bồ đề vốn không phải là 1 cái cây
Câu này ý nói cái tâm Bồ đề vốn không phải là vật chất, nên không thể mang ra mà lau chùi hàng ngày được.
2. Như tấm gương sáng không cần đài
Ý cũng nói rằng, tâm Bồ đề giống như 1 tấm gương sáng bay trên trời, không cần 1 cái đài làm bằng vật chất chống đỡ.
3. Vốn dĩ không có vật chất nào bám vào
Đơn giản là không có vật chất nào trong ngũ hành có thể bám vào được, câu này đồng thời nói rằng, người tu hành đắc đạo là người đã vượt ra ngoài ngũ hành, vượt ra ngoài Luân Hồi
4. Bụi trần bám vào đâu?
Một câu hỏi, đồng thời là câu khẳng định. Phủ nhận tất cả những lời lẽ, phương pháp, giáo điều này nọ. Linh hồn, Thiên nhãn, Phật tâm tất cả đều là “Linh”. Sao có thể dùng vật chất của trần gian để xuyên tạc này nọ, làm lệch lạc tư tưởng của người muốn tu hành?

Phần biện giải về nghiệp, và luân hồi cũng vớ vẩn. Bởi vì hiểu biết mù mờ về “Linh” nên hiểu sai hoàn toàn về nhân quả và luân hồi. Vị hoà thượng Thích Giác Khang nói đúng, lão này nói nhẹ nhàng thì là “lạc vào ngũ ấm ma” gì gì đó. Nhưng nói thẳng theo Đạo giáo là “Tâm Ma” đã thành, sớm muộn gì cũng phải chịu “Thiên Hình”.

Chốt: Yêu tăng không những phạm vào tội “Diệt Phật”, mà còn buông lời mê hoặc thị chúng. Dám dùng lý thuyết của Đạo giáo để xuyên tạc Đạo Phật, trong khi 2 môn phái có phương pháp tu hành hoàn toàn khác nhau. Tốt nhất là các bạn nên tránh thật xa kẻ này, đừng để “Tâm Ma” của lão ảnh hưởng đến ý chí của các bạn.
Trong kinh nào phật nói có linh hồn vậy bạn
 
Bạn hãy nêu ra những điều bạn cho là đúng
Thích thông lạc chủ trương ko có luân hồi chết là hết..thế giới sau khi chết là con người tưởng tượng ra...( Vậy chả hiểu chết là hết vậy việc gì ổng tu khổ hạnh làm j, ăn chơi cho đã ko phải tốt sao?...tóm lại là nó vớ va vớ vẩn ...ổng cho rằng 6 nẻo luân hồi chỉ là các trạng thái cơ thể của con người (đang vui, đang địt là đang ở cõi trời, đang nóng tức giận là cõi atula, đang đau bệnh là cõi địa ngục, chửi cha mắng mẹ là cõi súc sanh...).tóm lại là lão bác bỏ hết 6 nẻo luân hồi và cho rằng ko có đời sống sau khi chết...tóm lại nếu ko có kiếp sau thì anh em ta nên cười nhiều, địt nhiều, chơi bời nhiều tức là đang ở cõi trời rồi nhé... Tu làm gì cho vất vã
 
Thích thông lạc chủ trương ko có luân hồi chết là hết..thế giới sau khi chết là con người tưởng tượng ra...( Vậy chả hiểu chết là hết vậy việc gì ổng tu khổ hạnh làm j, ăn chơi cho đã ko phải tốt sao?...tóm lại là nó vớ va vớ vẩn ...ổng cho rằng 6 nẻo luân hồi chỉ là các trạng thái cơ thể của con người (đang vui, đang địt là đang ở cõi trời, đang nóng tức giận là cõi atula, đang đau bệnh là cõi địa ngục, chửi cha mắng mẹ là cõi súc sanh...).tóm lại là lão bác bỏ hết 6 nẻo luân hồi và cho rằng ko có đời sống sau khi chết...tóm lại nếu ko có kiếp sau thì anh em ta nên cười nhiều, địt nhiều, chơi bời nhiều tức là đang ở cõi trời rồi nhé... Tu làm gì cho vất vã
Bởi ổng nghĩ như thế nên ổng mới thoải mái chửi các môn phái khác mà ko sợ bị quả báo. Trong các kinh nguyên thuỷ Phật nói nhiều đến các cảnh giới tâm linh, nhiều nhất là cõi trời, cõi ngạ quỷ, cõi thần (atula), nhưng ông Thông Lạc này bảo tu theo nguyên thuỷ nhưng ổng bác bỏ hết cảnh giới tâm linh. Vậy là ổng tu theo kinh điển gì chả hiểu luôn
 
Nói luôn là lão hoà thượng này chính là một Yêu tăng nhé. Tại sao ah?

Thứ nhất là Phật tổ dạy: “Tất cả chúng sinh trên đời đều có linh hồn”, 1 hoà thượng dám xuyên tạc lời dạy của Phật tổ, nói ngược lại. Đây là tội “Diệt Phật”.

Thứ hai, “linh hồn” cũng giống như “Thiên nhãn”, thuộc về “Linh”. Mà đã thuộc về “Linh” thì không bị ràng buộc bởi vật chất.

Tôi trích lại bài kệ của Lục Tổ Huệ Năng để mọi người cùng thấy rõ lời nói của Yêu Tăng mê hoặc lòng người là như thế nào:

Bồ đề bổn vô thụ
Minh kính diệc phi đài
Bổn lai vô nhất vật
Hà xứ nhạ trần ai

Dịch nghĩa:
1. Bồ đề vốn không phải là 1 cái cây
Câu này ý nói cái tâm Bồ đề vốn không phải là vật chất, nên không thể mang ra mà lau chùi hàng ngày được.
2. Như tấm gương sáng không cần đài
Ý cũng nói rằng, tâm Bồ đề giống như 1 tấm gương sáng bay trên trời, không cần 1 cái đài làm bằng vật chất chống đỡ.
3. Vốn dĩ không có vật chất nào bám vào
Đơn giản là không có vật chất nào trong ngũ hành có thể bám vào được, câu này đồng thời nói rằng, người tu hành đắc đạo là người đã vượt ra ngoài ngũ hành, vượt ra ngoài Luân Hồi
4. Bụi trần bám vào đâu?
Một câu hỏi, đồng thời là câu khẳng định. Phủ nhận tất cả những lời lẽ, phương pháp, giáo điều này nọ. Linh hồn, Thiên nhãn, Phật tâm tất cả đều là “Linh”. Sao có thể dùng vật chất của trần gian để xuyên tạc này nọ, làm lệch lạc tư tưởng của người muốn tu hành?

Phần biện giải về nghiệp, và luân hồi cũng vớ vẩn. Bởi vì hiểu biết mù mờ về “Linh” nên hiểu sai hoàn toàn về nhân quả và luân hồi. Vị hoà thượng Thích Giác Khang nói đúng, lão này nói nhẹ nhàng thì là “lạc vào ngũ ấm ma” gì gì đó. Nhưng nói thẳng theo Đạo giáo là “Tâm Ma” đã thành, sớm muộn gì cũng phải chịu “Thiên Hình”.

Chốt: Yêu tăng không những phạm vào tội “Diệt Phật”, mà còn buông lời mê hoặc thị chúng. Dám dùng lý thuyết của Đạo giáo để xuyên tạc Đạo Phật, trong khi 2 môn phái có phương pháp tu hành hoàn toàn khác nhau. Tốt nhất là các bạn nên tránh thật xa kẻ này, đừng để “Tâm Ma” của lão ảnh hưởng đến ý chí của các bạn.
Câu đầu đã sai, khúc sau cũng ko đọc, nên đọc lại sách phật
 
Không có tồn tại một thứ gọi là linh hồn thường hằng, bất biến. Nếu linh hồn là thường hằng, bất biến vậy những ai có tâm địa xấu xa sẽ cứ mãi xấu xa không thay đổi đc?
Tam pháp ấn của Phật giáo là Vô thường- vô ngã và khổ.
Cứ theo đó mà quán chiếu.
Có chứ, ko có linh hồn tồn tại bất biến thì đạo phật coi như vứt đi. Chỉ là trong đạo phạt nó tồn tại ở tên gọi khác!
 
Đã đọc quyển sách của ông ấy chưa?
Trong quyển sách này, t thấy ổng chủ yếu nói về mê tín, thờ cúng người chết, ngoại cảm, gọi hồn, nhập hồn...
Quan trọng nhất, tìm định nghĩa về Linh hồn của ông ấy, rồi mới hiểu tại sao ông ấy nói không có Linh hồn.
Đối với t, thì Linh hồn là có, nhưng nếu theo định nghĩa của thầy Thích Thông Lạc, thì là không có.

Vì Linh hồn theo định nghĩa của t, cũng là không hề lưu giữ những gì ở thế gian này, không nhớ người thân, không sân si chuyện đời...Thế thì chẳng khác gì không tồn tại với người đời, vì Linh hồn không có ký ức, cũng không tác động vào sự sống ở thế gian cho đến khi nó có thân xác mới. Mà để có thân xác mới ở trái đất thì phải mượn được vật chất của trái đất này, không phải Linh hồn nào cũng có thể, những Linh hồn như vậy là thoát luân hồi.
Thân xác mới không nhớ chuyện kiếp trước, rõ ràng Linh hồn không mang theo chuyện quá khứ, kiếp trước, nó đã ở thể như vậy. Nhưng nó mang theo năng lượng, tần số, tâm thức từ các kiếp, Phật gọi là nghiệp, tần số này sẽ thu hút những điều phúc hay họa đến với nó trong cuộc sống mới với thân xác mới.

T thấy quyển sách của ông ấy là quá bình thường, chủ yếu đả mê tín dị đoan.
 
Bởi ổng nghĩ như thế nên ổng mới thoải mái chửi các môn phái khác mà ko sợ bị quả báo. Trong các kinh nguyên thuỷ Phật nói nhiều đến các cảnh giới tâm linh, nhiều nhất là cõi trời, cõi ngạ quỷ, cõi thần (atula), nhưng ông Thông Lạc này bảo tu theo nguyên thuỷ nhưng ổng bác bỏ hết cảnh giới tâm linh. Vậy là ổng tu theo kinh điển gì chả hiểu luôn
Kinh của TQ mới có mấy cõi vớ vẩn như vậy.
Còn kinh Phật nguyên thủy, những người nghiên cứu còn không chắc chắn nó nguyên thủy.
Chủ yếu người ta tìm bản kinh cổ nhất, gần thời đức Phật nhất để làm chuẩn.
 
Có chứ, ko có linh hồn tồn tại bất biến thì đạo phật coi như vứt đi. Chỉ là trong đạo phạt nó tồn tại ở tên gọi khác!
Vậy tên gọi đó là gì?
Trong một chúng sinh có 2 phần tâm và thân( danh và sắc)
Tách ra nữa là thọ, tưởng hành thức thuộc phần tâm, sắc (6 căn) thuộc về thân.
Nếu mày nói có linh hồn tồn tại thường hằng bất biến tức là mày rơi vào thường kiến ( con người chết, đầu thai vẫn là con người, con chó chết đầu thai vẫn là con chó) như vậy là phủ định nhân quả.
 
Để tôi nói cho bạn biết, những tư tưởng kiểu như thế này đã có từ thời nhà Thương ở đất nước Trung Quốc cổ đại. Hồi ấy có rất nhiều kẻ cũng có suy nghĩ như vậy, thậm chí còn cực đoan hơn là không sợ chết. “Chết thì sao chứ? Chẳng phải 18 năm sau lại là 1 trang hảo hán hay sao?”.

Nghĩ vậy nên bọn họ rủ nhau tạo phản, cướp của, giết người không ghê tay, thậm chí còn muốn lật đổ triều đình, cướp ngôi vua. Bị bắt thì sao chứ, ngửa cổ chịu chém. Đầu rơi xuống đất, miệng vẫn còn nói: “Đao sắc thế!”

Thời ấy Đạo Phật vẫn chưa du nhập vào Trung Quốc, nhưng vẫn có Đạo giáo. Có một vị Yêu đạo đã hướng dẫn vua nhà Thương thi hành hình phạt “Định Hồn”, tước đoạt luôn cả quyền được đầu thai của tội nhân.

Đầu tiên họ sẽ trói 9 tội nhân vào với nhau bằng xích đồng. Sau đó ép uống hỗn hợp gồm: “máu chó, máu ngựa, máu trâu, và máu rắn” khiến cho nạn nhân bị xuất huyết toàn thân. Người xưa tin rằng “linh hồn” của con người và các loài động vật ở ngay trong máu. Xuất huyết tức là xuất hồn.

Sau đó, khi các nạn nhân bị mê man đi, họ sẽ lấy 1 cái Đinh Định Hồn, dài 3 tấc (khoảng 20-25cm), rỗng ở giữa, đóng thằng vào Thiên Linh Cái (giữa đỉnh đầu). Rồi đổ hỗn hợp thủy ngân và chu sa đen vào trong Đinh Định Hồn. Tất nhiên là đóng phát chết ngay, nhưng họ làm vậy để giam giữ linh hồn của nạn nhân vào trong Đinh Định Hồn. Khiến cho nạn nhân không thể đi đầu thai được.

Sau đó, đối với tội nhân là dân thường thì sẽ bị xích đồng xuyên vào 2 vị trí là xương quai xanh ở vai và xương chậu.
Xích 9 người vào nhau để lập trận Định Hồn, rồi buộc từng người vào cọc, chôn đứng vào hố theo trận pháp.

Đối với tội nhân là những người thuộc Hoàng tộc, thì họ sẽ quấn quanh người tội nhân bằng vải tẩm chu sa. Trên đó vẽ bùa chú của 2 trận pháp là: “Trận Định Hồn” để giam cầm linh hồn nạn nhân vào trong cơ thể của chính họ. Và trận “Âm Hoả”, nếu có ai đó phá hủy quan tài thì trận này sẽ kích hoạt, kêu gọi lửa Âm Ti đến thiêu đốt linh hồn của nạn nhân thành hư vô. Vậy vẫn chưa xong, lại còn đưa thi thể nạn nhân vào quan tài đồng xanh, trên đầu để Kính Chiếu Yêu nhằm không cho nạn nhân sử dụng pháp thuật thoát ra khỏi cấm chế, bên ngoài thì chằng xích đồng theo trận “Liệt Hoả, người nhà mà muốn phá quan tài thì sẽ kích hoạt trận, nung nóng quan tài đồng xanh, bên trong ngọc đá cũng nát. Lại treo quan tài lên không trung, không cho chạm đất để tránh nạn nhân biết pháp thuật sẽ thu nạp âm khí, phá hủy trận pháp. Tóm lại là, linh hồn nạn nhân chỉ có thể nhìn thân thể của mình từ từ thối rữa thành một bộ xương khô mà chẳng thể làm được gì. Và người xưa tin rằng, mọi tác động đến thân thể thì linh hồn đều sẽ cảm nhận được đau đớn. Cái cảm giác thân thể bị dòi bọ từ từ đục khoét chắc chắn là rất thoải mái nhỉ? Chủ thớt, bạn cảm thấy sao? Nhiêu đó đã đủ cho bạn chưa?
không có ý đả kích hay mỉa mai ai cả nhưng mình cứ suy nghĩ một người mất đi mà thể xác không hỏa thiêu, không an táng, thậm chí còn được ngày đêm canh gác trang nghiêm, hàng triệu người đến viếng hàng năm và thậm chí tầm chục năm trở lại đây còn bắt đầu được thờ phụng nhang khói tại chùa chiền, đền miếu, gia đình người dân... thì linh hồn người đó có luân hồi hay được tấn thăng gì không bác nhỉ? Theo mình biết thể xác là vật thể cực kỳ hấp dẫn linh hồn và linh hồn nào cũng quý trọng thể xác như báu vật, luôn muốn ở gần thể xác. Vậy người mà ai cunhx biết là ai đó trong trường hợp này là tôt hay là bất hạnh?
 
Vậy tên gọi đó là gì?
Trong một chúng sinh có 2 phần tâm và thân( danh và sắc)
Tách ra nữa là thọ, tưởng hành thức thuộc phần tâm, sắc (6 căn) thuộc về thân.
Nếu mày nói có linh hồn tồn tại thường hằng bất biến tức là mày rơi vào thường kiến ( con người chết, đầu thai vẫn là con người, con chó chết đầu thai vẫn là con chó) như vậy là phủ định nhân quả.
Nó được gọi là phật tánh đóa... có cái ko sinh ko diệt ko đến không đi...thường hằng . Nếu ko có cá thường hằng thì qi tu ai đắc, sao lại có kiếp trước kiếp sau của một chúng sinh mà ko có kiếp trươc kiếp sau của hòn đá.
- phật chỉ nói kinh vô ngã tướng chứ ko nói kinh vô ngã. Ai hiểu vô ngã là không thì là hiểu sai đấy. Vô ngã tướng có nghĩa là chỉ vào cái gì và bảo nó là ta thì cũng sai. Ví dụ bảo thân này là ta cũng sai, thọ là ta cũng sai... ngũ uẩn kết hợp cũng sai. Nhưng không có nghĩa là không có ta. Nói cách khác nói "vô ngã" nghĩa là "cái đó ko phải ta" chứ ko phải "không có ta" .
- vì sợ bị nói là ngã chấp nên phật tử cứ né linh hồn, nhưng né xong lại dung những từ có khái niệm tương đương phật tính , giác tính... thì khác gì.
 
Nó được gọi là phật tánh đóa... có cái ko sinh ko diệt ko đến không đi...thường hằng . Nếu ko có cá thường hằng thì qi tu ai đắc, sao lại có kiếp trước kiếp sau của một chúng sinh mà ko có kiếp trươc kiếp sau của hòn đá.
- phật chỉ nói kinh vô ngã tướng chứ ko nói kinh vô ngã. Ai hiểu vô ngã là không thì là hiểu sai đấy. Vô ngã tướng có nghĩa là chỉ vào cái gì và bảo nó là ta thì cũng sai. Ví dụ bảo thân này là ta cũng sai, thọ là ta cũng sai... ngũ uẩn kết hợp cũng sai. Nhưng không có nghĩa là không có ta. Nói cách khác nói "vô ngã" nghĩa là "cái đó ko phải ta" chứ ko phải "không có ta" .
- vì sợ bị nói là ngã chấp nên phật tử cứ né linh hồn, nhưng né xong lại dung những từ có khái niệm tương đương phật tính , giác tính... thì khác gì.
Tất cả các pháp hữu vi đều vô thường
Tất cả các pháp hữu vi đều là khổ
Tất cả các pháp đều vô ngã
Ngay cả thức cũng là vô thường nốt nhé.
Chúng sinh là các pháp hữu vi.
Hòn đá là các pháp vô vi ( không có tâm) nhưng vẫn là vô thường (chịu sự biến hoại) và luôn luôn biến đổi nhé.
Nhung do nó là pháp vô vi nên nó ko có khổ.
Khổ là cảm giác, là cảm thọ của tâm là kết quả của thọ do có sự xúc giữa 6 căn và 6 trần khiến tâm phát sinh tham ái, sân hận, vô ký.
Mày đọc và ngẫm lại duyên sinh, duyên diệt, kinh Phạm võng nhé.
Đừng rơi vào tà kiến.
 
Hi hi, những cái m nói là m đang học phật theo kiểu kiểu bị nhồi đấy. Nếu thành thật vs chính mình thì m sẽ thấy có sự mâu thuẫn trong các cách hiểu đó!
 
Mày nói xem mâu thuẫn chỗ nào?
Ý của mày là trong bản thân của mỗi chúng sinh phải có một cái gọi là ngã hay linh hồn hay gì gì đó hay sao.
Hay chính mày đang bị các tư tưởng đó áp đặt?
 
Thế m trả lời xem: ko có cái gì thường hằng thì cái gì luân hồi để có các kiếp của một chúng sinh?
 
Theo tao linh hồn là có tồn tại ở dạng ý thức đc cấu thành bởi 1 loại năng lượng nào đó, nó tồn tại ở 1 chiều không gian khác với không gian 3 chiều mình đang sống - (Phật gọi là cõi Trượt, cõi Ta Bà). Ở chiều không gian này có năng lực tạo nên các chiều không gian thấp hơn. Ví dụ không gian 2 chiều có thể tạo nên mọi thứ ở không gian 1 chiều, không gian 3 chiều có thể tạo nên mọi thứ ở không gian 2 chiều (ví dụ loài người tạo nên mọi thứ trong truyện tranh)... Tóm lại có thể ý thức dùng quán lực và niệm lực để tạo nên cuộc sống đó
 
Thằng nào có học Duy thức học thì biết cái gọi là linh hồn chính là A lại da thức (tàng thức) huân tập chất chứa chủng tử nghiệp ở mỗi cá nhân chứ có gì đâu mà cãi nhau, A lại da thức này nó biến đổi trong từng sát na, nên ko thể gọi nó là thường hằng bất biến được. Kinh điển đại thừa giảng giải có lớp lang đàng hoàng đọc dễ hiểu vl mà mấy tml cứ cãi tới cãi lui
Bậy nào, ai nói linh hồn là thức thứ 8 vậy :)) đấy là do bạn tự hiểu thế thôi.
 

Có thể bạn quan tâm

Top